Gần như trong lúc Ngô Văn Uyên và Bạch Nhạc đang nói chuyện thì mọi người cũng cảm giác xung quanh nổi lên một trận gió rét. Gió này tới rất đột ngột, thậm chí mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì họ đã thấy núi đao trước mặt tuồng như đang chấn động.
- Cẩn thận!!!
Không biết là ai la lên tiếng này trước nhất, nhưng chỉ một khắc sau, vô số binh khí đã bị gió cuốn lên, che kín mặt trời.
Rào rào...
Một tiếng động cực lớn vang lên, mọi người có mặt ai nấy đều cảm nhận được một luồng gió lốc kinh khủng đang kéo tới, giống như muốn cuốn họ vào giữa đống binh khí dày đặc kia. Cả đám người tức thì đều biến sắc.