Mặc dù trước đó đã gây nhau vì chuyện này một lần, hơn nữa Bạch Nhạc cũng đã thể hiện thái độ rõ ràng làm nàng tin tưởng, cho dù nàng biến thành dáng vẻ gì thì Bạch Nhạc đều sẽ theo sát nàng. Yêu cái đẹp là thiên tính của nữ nhân, huống chi là trước mặt người mình thích.
Vân Mộng Chân cũng không phải loại nữ nhân nông cạn, nhưng vẫn không thể chịu được khi mình có dáng vẻ này mà để Bạch Nhạc ôm. Chuyện đó làm nàng đau khổ tận xương, dường như hận không thể chết luôn cho rồi.
Dường như cảm nhận được tâm tình của Vân Mộng Chân, ý niệm trong đầu hơi động, kiếm quang trên Côn Ngô Kiếm nhất thời thu liễm lại, xung quanh lần nữa khôi phục sự đen kịt.
Ngay lúc đó, Bạch Nhạc cũng cầm chặt tay Vân Mộng Chân.
- Tin ta, không có số mệnh nào không phá được, chúng ta đã sống sót! Như vậy sẽ nhất định có thể tìm được cách khôi phục sinh cơ của nàng!