Sau khi bị Vân Mộng Chân nhìn thấu ở trong thượng cổ cấm địa, nàng đã mất đi cơ hội đoạt xá, chỉ có thể bị ép ẩn núp.
Nếu như Vân Mộng Chân một mực ở trạng thái đỉnh phong, tự nhiên nàng không tìm được bất cứ cơ hội nghịch tập gì.
Theo thời gian đưa đẩy, thực lực Vân Mộng Chân càng ngày càng mạnh, cơ hội nàng thực hiện được, sẽ chỉ càng ngày càng nhỏ, mặc dù ngoài miệng không chịu thua, nhưng trên thực tế đã có thể nói là sinh cơ xa vời.
Hết lần này tới lần khác, dưới tình huống này, một kích tuyệt mệnh của Mặc Kình lại cho nàng hy vọng lần nữa!
Trong nháy mắt cảm thụ được thần hồn Vân Mộng Chân bị thương nặng, cái tàn hồn kia nhất thời lao tới.