Những lời này tuy nhẹ nhưng đau, chẳng những giải thích được cách nói của Tôn Bân Cường, hơn nữa vừa lên tiếng liền muốn đoạt quyền, bắt Vân Mộng Chân tránh đi vì danh tiếng, không liên quan gì tới chuyện này nữa.
Quan trọng nhất là đây tuyệt đối không phải một chuyện đơn giản, mà muốn mở một tiền lệ!
Chỉ cần Vân Mộng Chân nhượng bộ, như vậy cho dù sau đó xảy ra chuyện gì đều có thể tìm ra cái cớ để đoạt quyền, gạt Vân Mộng Chân ra ngoài.
Hơn nữa, một khi có tiền lệ này, khi có chuyện khác phát sinh, tất cả mọi người sẽ vô ý thức cho rằng bây giờ quyền lên tiếng trong Đạo Lăng Thiên Tông không chỉ có mình Vân Mộng Chân mà còn có cả Phan Thích Bân gã.
Ảnh hưởng này là quá lớn!