- Tiền bối yên tâm, ta không có nản lòng, ngược lại ta cũng tràn đầy lòng tin với công tử, cũng chính vì vậy, ta mới nhất định phải dấy binh ở Đạo Lăng Sơn. Đây là quyết định từ sớm của công tử, cho dù bây giờ ngài ấy không ở đây, ta cũng phải thực hiện ý chí của ngài ấy.
Nói đến đây, trong mắt Tô Nhan lần nữa lóe lên vẻ kiên nghị.
Thư sinh khẽ gật đầu, nói:
- Được. Nếu đã như vậy, ta sẽ thay ngươi đến Duyễn Châu một chuyến. Không chỉ có Thanh Vân Kỵ, mà ta sẽ cố gắng thuyết phục tất cả lực lượng ở Duyễn Châu, để cùng ngươi tiếp viện cho Đạo Lăng Sơn.
Bạch Nhạc là Thanh Châu phủ chủ, nhưng trên thực tế, cả Duyễn Châu cũng nghe theo sự điều khiển của hắn. Chỉ là sức ảnh hưởng của Tô Nhan không đủ để ảnh hưởng đến Duyễn Châu mà thôi.