- Buồn cười! Ta liều mạng với ngươi!
Hách Thiếu Hoa bị Bạch Nhạc sỉ nhục lần nữa, liền rút kiếm ra, chém về phía mặt Bạch Nhạc.
- Chậm, quá chậm, chậm như vậy ngươi dùng kiếm để làm gì, dùng để nhóm lửa còn được.
Bạch Nhạc không ngừng châm chọc khiêu khích, mãnh mẽ nhảy khỏi ghế đá, nhưng vẫn thả lỏng hai tay phía sau, một chút ý định đánh trả cũng không có, cứ như vậy nhẹ nhàng nghiêng người, dễ dàng tránh được công kích của Hách Thiếu Hoa.
Hách Thiếu Hoa cũng nảy sinh ác độc, một kiếm không ăn thua, liền không có bất kỳ do dự nào, lập tức biến chiêu, kiếm quang băng lãnh như bóng với hình, tiếp tục chém về phía Bạch Nhạc.