Tuy nói trước kia hai người đúng thật có chút giao tình, song chẳng qua chỉ là gặp dịp thì chơi, không có cảm tình gì thực chất cả.
- Năm đó đại sư chỉ điểm cho ta từng nói, vạn sự trên đời này chạy không thoát khỏi chữ duyên, ta có duyên với Phật... Ngươi chỉ cần xem như giữa ta với ngươi có duyên là được rồi.
Cười nhẹ một tiếng, Lưu Tùy Vân cũng không nhiều lời, một câu nói hời hợt liền lược đi.
Lần nữa nói cảm tạ, Bạch Nhạc không tiếp tục truy hỏi căn nguyên.
Vô luận thế nào, có Lưu Tùy Vân che lấp, quả thực giúp ích hắn rất nhiều trong quá trình tu hành, đồng thời sẽ không dẫn lên người nào chú ý.