Toàn bộ tâm thần Bùi Lỗi đều đặt vào trong phòng bị Bạch Nhạc, căn bản không chú ý tới Dạ Nhận biến mất.
Hơn nữa, Dạ Nhận lựa chọn thời cơ ra tay vừa khéo ngay khi Bùi Lỗi tránh qua được một kiếm kia của Bạch Nhạc, trong lòng vừa mới hồi thần.
Như thế, một đao này, căn bản không có khả năng thoát được.
Trong lúc vội vàng, Bùi Lỗi chỉ kịp giơ chưởng lên chắn ngang trước ngực, nhưng bàn tay hắn, há có thể ngăn nổi một kích từ Dạ Nhận!
Tức thì, bàn tay liền bị xuyên thủng, đao kia thế đi chưa hết, cách qua bàn tay đâm vào lồng ngực Bùi Lỗi, cũng may kịp đỡ, cho nên không đến nổi thương tổn được tới tâm tạng.