- Phủ chủ đại nhân không ngờ là ta chưa chết chứ gì? Không cần ngươi diệt khẩu, ta cũng quyết sống chết với ngươi.
Lông mày Ngô Tuyết Tùng hơi nhướng lên, tự hiểu kế hoạch ban đầu của mình đã bị Bạch Nhạc nhìn thấu.
Rầm một tiếng, trên tay Ngô Tuyết Tùng xuất hiện trường kiếm, khí thế cũng tăng lên. Kiếm xuất ra nháy mắt chặn được mũi kiếm của Bạch Nhạc, lúc này hắn mới trầm giọng nói:
- Bạch Nhạc, tốt nhất ngươi nên tỉnh táo lại! Lúc bước vào địa cung, ngươi nên biết là sẽ có nguy hiểm, đây chẳng qua là giao dịch giữa ngươi và ta mà thôi. Bây giờ ngươi nghĩ liều mạng với ta có tác dụng à?
Ngô Tuyết Tùng dùng kiếm áp chế Bạch Nhạc, cũng trấn áp luôn cả sự kiêu ngạo của hắn. Cục diện rất nhanh đã bị Ngô Tuyết Tùng nắm đằng chuôi.