Chỉ là khi giao đấu thêm lần nữa, Dương Đào rất nhanh đã cảm nhận được hắn ta quả thật có hơi xem thường Bạch Nhạc rồi.
Đường đao bá đạo, mũi kiếm linh hoạt.
Tốc độ nhanh hơn Ngu Kiếm, vào thời khắc này kiếm của Bạch Nhạc tràn đầy linh khí mà tung vố số chiêu, Dương Đào đến cả cơ hội đụng vào mũi kiếm của đối phương cũng không có.
- Trốn? Để ta xem xem ngươi có thể trốn được đến khi nào.
Trong ánh mắt Dương Đào lộ ra sát khí, hắn ta cuối cùng cũng có chút không kiên nhẫn, trong chớp mắt yêu đao trong tay đột nhiên hóa thành một mảnh đao, chém xuống ngay mặt Bạch Nhạc.