Lục Yên Nhiên lại kéo Lục Hi Nhi cùng quỳ xuống, khẽ nói:
- Đa tạ ơn cứu mạng của Bạch công tử, tiểu nữ không biết lấy gì báo đáp, xin nhận một lạy của tỷ muội chúng ta.
- Lục cô nương, cô nương làm gì vậy, mau đứng dậy đi.
Bạch Nhạc cũng không ngờ Lục Yên Nhiên sẽ quỳ xuống vái mình, hắnvội vàng đưa tay ra đỡ đối phương.
Tuy nhiên, mặc dù Lục Yên Nhiên yếu ớt, nhưng trong lòng lại rất cứng rắn, không hề có ý định đứng dậy, nàng tiếp tục nói: