Nói đến đây, giọng điệu của Bạch Nhạc cũng dịu đi mấy phần:
- Bước vào con đường này rồi, con nhất định phải giết người. Bởi vì con có thể không giết người, nhưng người khác cũng sẽ không thương hại con, ta muốn con hiểu một đạo lý, muốn bảo vệ mình, bảo vệ người bên cạnh, thì lòng dạ con nhất định phải cứng rắn lên!
- Bốn chữ ân oán rõ ràng này, ta muốn con vĩnh viễn nhớ kỹ trong lòng!
- Vâng!
Có mấy lời, Lục Hi Nhi bây giờ còn chưa hiểu rõ, nhưng khi nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Bạch Nhạc, cô bé lại ép mình phải ghi khắc mỗi một chữ trong những lời lẽ đấy vào lòng.