Thời khắc sống còn, tốc độ của Bạch Nhạc hoàn toàn phát huy đến mức tận cùng, trong nháy mắt, cả người hắn đã hóa thành một bóng mờ, điên cuồng trốn ra bên ngoài.
Trong giây phút ấy, lão giả áo đen kia cũng không khỏi thoáng lưỡng lự.
Lão không chắc chắn được Bạch Nhạc nói thật hay nói dối, nhưng dưới tình huống thế này, lão nhất định phải quyết định giữ hay bỏ giữa hai bên.
- Phủ chủ đại nhân, bây giờ xem ra, cái chết của Bích Vân Đào e là cũng không thoát khỏi quan hệ với ông đúng không?
Mâu Kình Thần nhíu lông mày, cuối cùng cũng tung người bay ra, hắn ta trầm giọng nói: