Bạch Nhạc nhìn qua hắc bào trên thân thể đối phương, là có thể dễ dàng đoán được thân phận đối phương, hắn sớm đoán được đối phương sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng cũng không nghĩ tới, đối phương thực sự có can đảm đuổi tới dưới chân núi Bắc Đẩu Tinh Cung.
Phải biết, nơi đây đã là khu vực của Bắc Đẩu Tinh Cung, trừ phi đối phương có thể ở trong khoảng thời gian cực ngắn giết chết chính mình, bằng không, một khi đánh nhau, ắt sẽ kinh động đến Bắc Đẩu Tinh Cung.
Đừng nói lần này mình vốn được mời đến, cho dù không quen biết, chỉ cần là đệ tử Huyền Môn bị cao thủ ma đạo đuổi giết đến nơi đây, chắc chắn Bắc Đẩu Tinh Cung cũng sẽ không bỏ mặc, chuyện này không phải là có quen biết hay không, hoặc là có quan hệ hay không, mà là quan hệ đến bộ mặt của Bắc Đẩu Tinh Cung.
Dù sao cũng là tông môn Địa cấp, nếu để cao thủ ma đạo đuổi tới trước sơn môn của mình cũng không xuất thủ, bộ mặt Bắc Đẩu Tinh Cung cũng mất hết, chớ đừng nói chi là khống chế Duyện Châu.
- Các ngươi thật sự là âm hồn bất tán!