Ước chừng qua hơn mười hơi thở thời gian, đột nhiên Bạch Nhạc lại cười rộ lên.
- Đương nhiên không cần, ta chết đi... Tự nhiên xong hết mọi chuyện.
Nếu như nói, lúc đầu Bạch Nhạc còn không rõ dụng ý của Chu Đông Dương lắm, thì nói tới mức này, tất cả đều có vẻ rõ ràng.
- Bạch phủ chủ là người biết thời thế, chỉ cần ngươi nói ra chỗ hạ lạc của Yến Bắc Thần, ta có thể bỏ qua chuyện cũ! Nếu ngươi giúp ta diệt trừ Yến Bắc Thần, lời ta nói lúc trước, vẫn chắc chắn như cũ!
Chu Đông Dương nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc, trầm giọng đáp.