Giả sử mình không có Cửu Long Hoàn Ngọc Bội, cũng không có thân phận truyền nhân Thông Thiên Ma Quân, như vậy không phải là sẽ chết trong tay Chu Đông Dương sao?
Nhưng cho dù như vậy, Vân Mộng Chân vẫn nói tội Chu Đông Dương không đáng chết, chuyện này khiến hắn cảm thấy trái tim có chút băng giá.
Dường như đối với Vân Mộng Chân mà nói, phần cảm tình này không quan trọng chút nào.
Nhưng hôm nay, ý thức được lúc trước mình để lộ sơ hở, khiến Vân Mộng Chân sinh nghi, tự nhiên cũng hiểu tâm tình của Vân Mộng Chân.
Chỉ là, bốn chữ thanh toán xong ân oán này, vẫn khiến cho nội tâm Bạch Nhạc có chút đau đớn.