- Không tới mười năm, cho nên, ngươi có thể ở trước đó không giữ chữ tín, đi chung quanh trêu ghẹo người khác làm bậy?
“...”
Trêu ghẹo làm bậy sao? Đây là chuyện gì vậy!
Bạch Nhạc nhìn Vân Mộng Chân, nhất thời cười khổ một tiếng:
- Cái gì mà trêu ghẹo, ta và Tô Nhan không có chuyện gì, bởi vì chuyện của Huyết Ảnh Ma Tông, ta từng cứu nàng, nên nàng mới một mực theo ta, giúp ta xử lý sự tình Thanh Châu.