- Bạch phủ chủ, ngươi cũng nhìn thấy đấy... Ngươi nói người của Lục Hợp Môn không phải do ngươi giết, nhưng xưa nay người của Lục Hợp Môn vốn rất hiền lành, căn bản không có bất kỳ kẻ thù nào, ngoại trừ ngươi, còn ai có thể có động cơ giết bọn họ đây?
Đột nhiên Nhậm Bách Đào xoay người lại, lạnh giọng nói.
- Áo giáp này là của Thanh Vân Kỵ, nơi này là Duyện Châu, làm gì có ai nhàm chán đến mức, lao tâm khổ tứ để tính kế hãm hại ngươi đây?
- Ta không biết những người khác sẽ nghĩ như thế nào, nhưng chí ít... ta không cách nào tin được!
- Không tin!