Mất đi Côn Ngô Kiếm, mấy năm nay không biết bao nhiêu người đang chờ được nhìn thấy trò cười của Thánh Nữ, không ít người cũng đang chờ để bỏ đá xuống giếng.
Vân Mộng Chân hiểu rõ tất cả, cho nên mới cần một trận chiến như thế này, để cho tất cả mọi người biết, dù không có Côn Ngô Kiếm thì Đạo Lăng thánh nữ vẫn là Đạo Lăng thánh nữ. Chuyện bại dưới tay Dạ Nhận, tuyệt đối sẽ không xảy ra lần thứ hai.
Tất nhiên ở thời điểm hiện tại, Vân Mộng Chân đã chờ được cơ hội này.
Ánh mắt Vân Mộng Chân xẹt qua một tia lạnh, nhẹ giọng nói:
- Đoạn Thiên Thương, mở mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho rõ, cho dù chỉ là Tinh Cung cảnh. Đạo Lăng Thiên Tông ta cũng không phải để loại người ngu xuẩn như ngươi có thể kinh thường.