Làm xong những chuyện này rồi, lúc này Bạch Nhạc mới đi gặp Hà Diêu, trả lại lệnh bài đệ tử và y phục đệ tử, từ biệt bằng một cách chính thức, sau đó rời khỏi Linh Tê Kiếm Tông.
Không phải hắn không muốn ở lại, mà là hắn đã thật sự không tìm thấy bất cứ lý do nào để ở lại.
- Bạch Nhạc, thân phận là gì cũng không quan trọng, dối với chúng ta, đối với Linh Tê Kiếm Tông, con mãi mãi là người nhà.
Bạch Nhạc khom người cúi đầu, tuy không trả lời, nhưng ý trong đó đã bày tỏ vô cùng rõ ràng.
Bạch Nhạc một đường bước ra khỏi cửa núi của Linh Tê Kiếm Tông cùng với Tô Nhan và Tiêu Hành Nhất, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một chút thương cảm.