Trần Minh Dương khẽ nheo mắt, lập tức chế nhạo:
- Ta, Bách Sự Thông, lăn lộn ở Duyễn Châu nhiều năm như vậy, các ngươi có nghe nói ta bị uy hiếp bao giờ chưa? Muốn uống rượu của ta thì phải tuân theo quy tắc của ta, nếu như bị ngươi uy hiếp dễ dàng đến như vậy, e là ta đã sớm chết cả trăm lần rồi.
Nghe đến đây, Bạch Nhạc có chút kinh ngạc.
Trước giờ chỉ nghe Trần Minh Dương khoe khoang, chứ thật ra Bạch Nhạc cũng không biết nhiều về Trần Minh Dương, nhưng bây giờ, xét về sự khí phách và độ tự tin này, xem ra thanh niên này còn lâu mới đơn giản như vẻ ngoài của hắn.
Tên kia còn muốn nói thêm gì đó, nhưng đã bị những người xung quanh kéo lại.