Một câu nói, cộng với việc ném ra những chiếc nhẫn trữ vật, lập tức khiến cho đội ngũ trước đó tán loạn.
- Mọi người đừng nghe hắn nói bậy, giết hắn, chúng ta đều có thể lấy về đồ vật của mình, còn có thể chia đều bảo vật của hắn!
Lúc này Chung Diễm cao giọng la lên.
- Giết ta? Chung Diễm, ngươi không khỏi đánh giá quá cao mình đi, cho dù đuổi theo một đêm, chưa chắc các ngươi đã có thể đuổi theo ta, nhưng nếu đến trời sáng, hắc hắc!
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, mở miệng uy hiếp nói.