Họ có lòng muốn phản bác, nhưng hôm nay nhiều người như vậy cũng bị vây ở đây, thật quá mất mặt! Muốn đánh hắn một trận, nhưng hết lần này tới lần khác cho dù nhiều người như vậy liên thủ lại, cũng không biết có bao nhiêu phần thắng, hơn nữa, một khi thất bại... Dùng đầu ngón chân nghĩ, cũng biết sẽ nghênh đón kết cục thê thảm bực nào.
- Yến huynh, ngươi không cần chế giễu chúng ta, mau đến xem xem, có biện pháp gì đi qua hay không.
Trần Minh Dương khác mọi người, ánh mắt hơi chuyển, nhất thời tiến đến trước mặt Bạch Nhạc nói chuyện làm quen.
Trước đó hắn đã từng ngồi cùng thuyền với Bạch Nhạc trên Đông Hải, tự nhiên trong lòng có chút ưu thế, mặc dù lúc Bạch Nhạc thu phí qua đường của hắn, cũng không cho ưu đãi gì, nhưng loại quen thuộc mất mặt mũi này, không cần thiết chút nào, trên thực tế, trừ rượu ra hắn cũng không bị cướp thứ gì.
- Nếu ta có biện pháp, ngươi không sợ ta sẽ lại thu phí qua đường của ngươi ư?