Vệ Phạn Dạ nhìn thấy một màn này, cũng không khỏi trợn to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Mặc dù hắn không biết tại sao Yến Bắc Thần làm được, nhưng hắn có thể cảm thụ được loại kiếm ý kia, đối với Vệ Phạn Dạ luôn luôn tự phụ mà nói, không thể nghi ngờ chuyện này lại là một đả kích thật lớn.
- Trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối không có khả năng.
Bạch Nhạc phun ra một ngụm trọc khí, nhìn lớp yêu thú cuối cùng đi qua bên người, bình tĩnh trả lời.
Đến nay loại cảm giác mệt mỏi rã rời đến tận xương kia vẫn không hết, nhưng cũng mang cho Bạch Nhạc một loại cảm giác vui sướng sống sót sau tai nạn, mặc dù đột phá dưới loại tuyệt cảnh này nguy hiểm, nhưng lợi ích tuyệt đối xứng đáng với phần nguy hiểm này.