Vân Mộng Chân lập tức thu kiếm lại, nhất thời đạp ra một cước, trực tiếp đá Trần Minh Dương ngã nhào một cái, lúc này mới lạnh lùng xoay người nói:
- Trở về đổi tên đi, tên này không may mắn!
“...”
Trần Minh Dương mới ngã một cái đầu đầy bụi đất, vừa đứng lên đã nghe thấy lời này của Vân Mộng Chân, suýt chút nữa phun ra một ngụm lão huyết.
Không cần bắt nạt người như vậy chứ!