Một trảo vừa rồi, trên người Ẩn Tâm cũng đã bị lợi trảo Tiểu Bạch Giao của cào ra không ít vết thương. Bây giờ bị ném xuống, đối mặt với Vân Mộng Chân đã kịp chuẩn bị, dĩ nhiên nàng càng không có chỗ để phản kháng.
Tự tay lau sạch một chút vết máu trên khóe môi, Ẩn Tâm cười nhạt, không nói một lời.
- Giao giải dược ra, ta tha cho ngươi một mạng!
Trong mắt lộ ra ánh sáng lạnh, Vân Mộng Chân lành lạnh mở miệng nói.
- Vân Mộng Chân, ngươi nghe nói sát thủ dùng độc còn giải dược theo người lúc nào thế?