Minh Huyết nói: "Có một chút, người đó xông lên trời, trở thành người đứng đầu một phương, tuy rằng năm tháng tu đạo không quá lâu, nhưng đã hiếm có ai là đối thủ, tiên tử có cảm tình với đối phương, nhiều lần tiếp cận, nhưng lại bị từ chối. Khi đó Phương tiên tử mới thay nữ yêu tiên áo đỏ trẻ tuổi ra mặt, giết vị yêu hoàng mạnh nhất Yêu tộc Thượng Cổ kia, sau đó dưỡng thương trong mật thổ, không gặp bất cứ ai.”
"Xảy ra hiểu lầm nào đó, bởi vì yêu mà sinh hận, các loại ân oán tình cừu, tiên huyết vô tận văng khắp nơi sao?" Trong mắt lão Trương xuất hiện một tia kỳ quái, hỏi.
"Không phải, người này chỉ ngồi xếp bằng ở bên ngoài mật địa mà Phương tiên tử bế quan, hộ pháp giúp nàng, ngăn cản hai kẻ địch tuyệt thế, cho đến khi nàng xuất quan."
“Sau đó thì sao?" Lão Trương hỏi.
“Phương tiên tử xuất quan, cảm ơn hắn, nhưng vẫn đưa hắn ra khỏi núi, duy trì khoảng cách." Minh Huyết nói.