Xung quanh, rất nhiều người đều âm thầm lên án, ngươi là cự long chí cao thì không sai, nhưng ai không biết ngươi chứ, bá đạo, bắt nạt kẻ yếu, không tuân theo quy tắc, đó mới là thái độ bình thường của ngươi.
Nhưng không ai lên tiếng, bọn họ đều đang chờ đợi.
Trong lòng Vương Huyên cười lạnh, ngay cả cự long có lý lẽ của cường đạo này cũng nói dối hắn, không tiếc việc đình chiến, điều này nói lên cảnh giới hắn đột phá vào rất đặc biệt, làm cho bọn họ rất để ý, muốn chính hắn chủ động phá vỡ phòng thủ, hại hắn!
Sắc mặt hắn không thay đổi, đi sang một bên, bày ra dáng vẻ muốn thử đột phá, thực ra lại đang giữ cân bằng với bọn họ, yên lặng chờ đợi đạo hạnh của chính mình tăng lên đến trạng thái mạnh nhất, hoàn toàn trở thành đại viên mãn.
Vương Huyên giả vờ bình tĩnh, đi sang một bên kéo dài thời gian. Vậy mà không ai trong đám lão già khốn kiếp này ngăn cản hắn, đều biểu hiện mình rất rộng lượng, bày ra dáng vẻ không làm khó người đời sau.