TRUYỆN FULL

[Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 184: Nội Cảnh Địa lần đầu tiên nhuốm máu(2)

Đúng lúc này, quỷ tăng lại xuất hiện.

Ông ấy vẫn thăm dò ở cửa vào Nội Cảnh Địa nơi đó, nhìn một lát, sau đó sải bước đã lao đến, vẫn không nói hai lời, kéo lấy Bạch Hổ nằm sát xuống đất mà đi, giống như là kéo chó chết, không biết muốn dẫn đến chỗ nào.

Ông ấy quả thật là quá biết xem xét thời thế, nhìn nữ Kiếm Tiên và nữ Yêu Tiên mặc hồng y trong truyền thuyết giằng co, căn bản không có việc gì, ông ấy cũng xuất ra một phần lực.

Bạch Hổ kinh hãi, hòa thượng chết tiệt này muốn dẫn nó đi nơi nào? Nó kịch liệt giãy dụa, sống chết đều không muốn đi, năm đó nó đã nếm qua vị đắng của đám đầu trọc kia, cũng không muốn tiếp tục vào chùa chiền của bọn họ.

Mèo to giãy dụa, sau đó cắn xé, phản kháng, muốn chém giết cùng lão tăng.

Lão hòa thượng tương đối dũng mãnh, tối thiểu nhất đối phó với đại yêu Bạch Hổ cũng có lòng tin tràn đầy, vừa đè lại đã đánh mạnh!

Bạch Hổ giận dữ, rất muốn rống to: Đầu trọc, mắc mớ gì tới ngươi? Sau đó thất khiếu nó phun máu, tránh không thoát, bị lão tăng cưỡi ở dưới thân không ngừng hành hung.

Vương Huyên: "..."

Hắn cũng không biết nói gì cho phải.

Lão Trần cũng không nói gì, vị Thần Tăng này thật đúng là không cứng nhắc, biết nhìn đại thế, sau khi cẩn thận quan sát, thế mà cứ ngông nghênh trở về, tiếp tục "Xuất lực" như vậy

Nữ Kiếm Tiên nhìn thoáng qua lão tăng, rất ghét bỏ, duỗi ra thân thể ôn nhu thon dài tung bay tới, sau đó không nói lời nào, xoẹt một tiếng, một kiếm chém rụng một chân sau của đại yêu ma Bạch Hổ xuống.

Thân thể lão tăng lập tức cứng đờ, trên thân đều bị bắn đầy máu hổ, thể phách của ông ấy nhanh chóng lan tràn ra kim hà, phật quang phổ chiếu, sấy khô máu trên tăng y.

Nữ Kiếm Tiên nhấc lên cái chân hổ to lớn kia, ở cách đó không xa huy kiếm, thế mà lột bỏ da hổ, lấy nhân tố thần bí cọ rửa, sau khi chém ra một đám lửa, bắt đầu thiêu nướng, sau đó không lâu đã bắt đầu cắt thịt hổ, miệng nhỏ thưởng thức.

Chuyện này cũng có thể sao? Nơi này chính là Nội Cảnh Địa, đừng nhìn đổ máu, đó đều không phải là chân thực, không có cái gì gọi là nhục thân của Bạch Hổ, đó là năng lượng tinh thần còn sót lại cụ hiện hóa.

Lão Trần cùng Thanh Mộc cũng chỉ bị thương tinh thần, mà không phải nhục thân chân chính bị cắn nát.

Sắc mặt Nữ Yêu Tiên mặc hồng y trở nên cực kỳ băng lãnh, lần này hai tay cầm ô giấy dầu, sau đó đột nhiên đập về phía đại mạc, cây dù bộc phát hồng quang chói mắt, giống như là đại dương mênh mông ngập trời, nện như điên về đại mạc, bịch một tiếng, vô số vết rách xuất hiện, đại mạc suýt chút nổ tung.

Xoẹt!

Nữ Kiếm Tiên một kiếm quét ra, đầu đại yêu ma Bạch Hổ lại nhiều thêm một vết kiếm, thân thể lần nữa thu nhỏ, dẫn đến nữ Yêu Tiên mặc hồng y bất đắc dĩ mà phẫn uất, liên hệ của nàng ta cùng bên này càng ngày càng yếu, bị lực lượng không hiểu ngăn cách, lần nữa kéo một khoảng cách xa.

Ngữ khí Vương Huyên trầm trọng, nói: "Đại yêu ma Bạch Hổ rất có thể là một trong những mối quan hệ giữa nữ tử áo đỏ cùng hiện thế, có thể khiến cho nàng ta ở một nơi cực kỳ xa xôi cảm thụ tất cả nơi này, từ đó đặt chân đến đây!"

Lão Trần trịnh trọng gật đầu, quyết tâm nói ra: "Hôm nay nhất định phải diệt trừ Hổ Ma!"

"Không sai!" Vương Huyên cũng nghiêm túc không gì sánh được.

Sau đó, Thanh Mộc đã thấy, Vương giáo tổ cùng lão Trần đối diện nhìn nhau, suy nghĩ ăn ý không gì sánh được cùng nhau đi tìm hắc kiếm về, sưu sưu chạy tới cuồng chặt chân sau của đầu Bạch Hổ thụ thương bị lão tăng áp chế kia, tiếp theo từ nơi đó... Hướng phía dưới cắt thịt, sau đó hai người bắt đầu nếm thử... Ăn sống!

Thanh Mộc thấy choáng váng, không phải muốn chém yêu trừ ma, xử lý đại yêu Bạch Hổ sao, làm sao hai người lại ăn trước?

"Thanh Mộc, tranh thủ thời gian tới, đây là thịt tươi đấy, là tinh hoa nhân tố thần bí!" Lão Trần gọi đồ đệ của mình, đi qua ăn như gió cuốn.

Sau khi Thanh Mộc hiểu ra chân tướng, không nói hai lời, vọt thẳng tới, ôm lấy chân hổ của đầu Bạch Hổ thụ thương kia bắt đầu gặm, còn không thèm chặt xuống nữa!

Anh ta thế mà còn dữ dội hơn so với lão Trần cùng Vương Huyên!

Bạch Hổ gầm thét, chấn động toàn bộ Nội Cảnh Địa, bi phẫn không gì sánh được, làm sao nó bị lão tăng áp chế, không thể động đậy, còn bị đánh.

Lão hòa thượng xem đi xem lại, cuối cùng cắn răng một cái, ông ấy vậy mà... mở miệng, ôm lấy đại yêu Bạch Hổ đã muốn ăn như gió cuốn. Chuyện này lập tức khiến lão Trần, Vương Huyên cùng Thanh Mộc nhìn ngây người!

Nhưng mà bên ngoài cơ thể lão hòa thượng có một tầng màn sáng nhàn nhạt, ngăn cách với nơi này, ông ấy không ăn được thịt hổ, cuối cùng chỉ có thể yên lặng... Tiếp tục đánh lão hổ.

Xoẹt một tiếng, một đạo kiếm quang sáng như tuyết hiện lên, đánh bay đầu lâu của Bạch Hổ ra ngoài, nữ Kiếm Tiên mặt lạnh chỉ chỉ đầu hổ, ra hiệu bọn người Vương Huyên không nên động đậy.

Ý gì?

Cuối cùng ba người Vương Huyên, lão Trần, Thanh Mộc cùng có một suy nghĩ, suy đoán ra đại khái, năng lượng tinh thần còn sót lại của đại yêu ma Bạch Hổ hình như tập trung ở trong đầu lâu, trong thân thể không có.