Vương Huyên đã ý thức được, đây là người nhà họ Chung, nếu không Chung Tình cùng lão giả kia sẽ không mạnh mẽ nhảy ra cứu giúp như thế.
Hắn không thể không trịnh trọng lên, nội tình tài phiệt quá thâm hậu, một thiếu niên 16 tuổi mà thôi, đã xem như một tên cao thủ.
"Tôi gọi là Chung Thành." Thiếu niên tự giới thiệu, lại có chút ngại ngùng, muốn cùng Vương Huyên học Cựu thuật, lĩnh giáo hắn phải làm như thế nào mới có thể nhanh nhất tiến vào trạng thái, học thành những thể thuật phức tạp cùng cường đại kia.
Xà Hạc Bát Tán Thủ là do nhà họ Chung cất giữ, Chung Thành rất rõ ràng, đây là thể thuật Trương Đạo Lăng lưu lại, cực kỳ khó luyện, vừa rồi vị lão giả kia nghiên cứu rất nhiều năm mới đạt thành.
Vương Huyên nghe được cái tên Chung Thành này, lập tức nghĩ đến Tần Thành, không biết cậu ta ở Tân Nguyệt ra sao, nghĩ đến nơi đó có đại dược hổ lang, gần đây Tần Thành nhất định là đau nhức cũng khoái hoạt.
"Tôi cũng chỉ tùy tiện luyện một chút." Vương Huyên quay người, chuẩn bị rời đi, không muốn tiếp xúc quá nhiều cùng thiếu niên này.
Gần đó, rất nhiều người sau khi nghe được, trong lòng cảm giác rất khó chịu, Xà Hạc Bát Tán Thủ đó là kinh văn đẳng cấp gì? Một trong những thể thuật hộ giáo tiếng tăm lừng lẫy của Đạo giáo!
"Nhà tôi có rất nhiều bí sách bản độc nhất, những gian phòng kia đều sắp chứa không nổi, có không ít kinh văn phức tạp cùng thâm ảo hơn so với Xà Hạc Bát Tán Thủ, từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể luyện thành." khuôn mặt non nớt của Chung Thành tản ra ánh sáng thanh xuân, mang theo khát vọng cùng vẻ ước ao, nói: "Nếu như anh có thể dạy tôi điểm then chốt, để tôi cũng có thể nhanh chóng luyện thành những kinh văn thâm ảo kia, tôi có thể mang mấy bộ bí kíp đỉnh cấp thất truyền nhiều năm đến cho anh xem."
Rất nhiều người xung quanh sau khi nghe được, trong lòng cũng run lên, thứ nhà họ Chung cất giữ ai mà không biết? thời kỳ Tiên Tần có hai bộ kim sắc trúc giản hoàn chỉnh thì một quyển đang ở trong nhà bọn họ, càng đừng bảo nói đến điển tịch khác, thật nhiều lắm, tất cả đều là "Danh thiên"!
Ánh mắt một số người lửa nóng, đây quả thực là một thiếu niên bảo tàng!
Nhưng cũng có rất nhiều người cười lạnh, đồ của nhà họ Chung dễ cầm như vậy sao?
Vương Huyên hơi ngừng chân, nhưng ngay sau đó lại bước chân nhanh hơn, hắn biết rõ, đừng nhìn thiếu niên này ánh mắt thanh tịnh, hơi có vẻ thẹn thùng, đại khái đều là giả vờ.
Hắn mới không tin người trẻ tuổi từ trong gia tộc phức tạp như vậy đi ra sẽ rất đơn thuần, đoán chừng người không lớn, tâm cũng không nhỏ, muốn bắt chước lão Trần câu cá sao? Vẫn còn non chút.
Hắn căn bản không trông cậy lấy được kinh văn gì từ trên người thiếu niên này, không quá thực tế, đoán chừng chính là có thể hàng phục thiếu niên này, nhà họ Chung cũng tuyệt không cho phép thu nhận người sử dụng các loại kinh văn cường đại lưu truyền ra bên ngoài.
Cho nên hắn không có ý định phí khí lực, lễ phép gật đầu, nói: "Được, lần sau lúc cậu đến tìm tôi hãy mang theo hai quyển bí thiên cường đại vượt xa Xà Hạc Bát Tán Thủ, chúng ta ấn chứng cùng giao lưu với nhau."
Thiếu niên nhìn ra hắn nói qua loa cho có, đi theo nhỏ giọng nói: "Bên phía chị của tôi, anh không cần lo lắng, chị ấy luôn luôn thông tình đạt lý, mà tôi cũng sẽ khuyên chị ấy thêm."
Vương Huyên liếc mắt nhìn cậu ta, Vương giáo tổ là ai, sẽ sợ chị cậu sao? Giáo Tổ tọa hạ lão Trần cũng đủ để giải quyết tất cả! Hắn nhàn nhạt mở miệng, nói: "Để cho chị cậu giặt sạch quần áo rồi mang đến trả tôi đi!"
Thiếu niên ngẩn người!
Sau khi Thanh Mộc nhìn đến đây, cảm giác Tiểu Vương quá hố, hình như cảm thấy dẫn xuất phiền phức quá nhỏ, tận lực tăng hệ số độ khó lên cho lão Trần.
"Không phải anh cố ý muốn gây sự chú ý của chị tôi sao?" Chung Thành đuổi theo, nói nhỏ: "Chỉ cần khiến cho tôi luyện thành Xà Hạc Bát Tán Thủ cùng một bộ khác tên là Trường Sinh Kinh bí thiên Tiên Tần, tôi có thể giúp anh, ví dụ như có thể đưa cho anh ảnh chân dung hàng ngày quý báu của chị tôi."
Thằng nhóc này thật độc! Vương Huyên nhìn cậu ta một cái, nói: "Lần sau mang theo bí thiên tuyệt học tới tìm tôi!"
Sau đó hắn trực tiếp rời đi, trong lòng suy nghĩ, có nên tìm cơ hội để "dạy dỗ" thiếu niên này một chút, khuyết thiếu xã hội đánh đập nghiêm trọng, còn muốn tính toán Vương giáo tổ? Quá non!
Chung quanh rất nhiều người đều nhường ra một con đường, hiện tại tiểu Vương tuyệt đối khiến cho người ta kính sợ, lần này là chiến tích thực sự, thực lực hắn bày ra càng kinh khủng hơn xa so với lúc ở cao nguyên Pamir!
Mọi người cho là, lần trước hắn cố ý khiêm tốn, hôm nay vào lúc lão Trần bệnh tình nguy kịch hắn nghĩa vô phản cố đứng dậy, đây quả thực là Trần Vĩnh Kiệt thời kỳ tuổi trẻ phiên bản tăng cường.