Ngô Nhân thân ở giữa không trung, quả thực hận chết Vương Huyên, lại là gã đàn ông kia, lại bị hắn đá một cước, đau như đã từng quen biết, phảng phất như hôm qua tái hiện.
Cô thực sự muốn giết người, lần này không giống như lần trước. Hôm nay tất cả đều là người quen, trước mắt bao người, cô không chút nhã nhặn, bị trúng chiêu sau lưng, cả người bay lên không trung.
Vội vàng thoáng nhìn, cô nhìn thấy có rất nhiều người đều đang ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào cô và Vương Huyên.
Ngô Nhân mặt ửng đỏ, cô cảm thấy cả người đều đang phát sốt, người ở giữa không trung, nộ huyết đã vọt lên trời.
Về phần Chung Thành bị đụng đến liên tục lăn ra ngoài rất xa, đau đến không ngừng xoa xoa thắt lưng, bị đụng thật không nhẹ, liên tục kêu đau.