Vương Huyên vứt bỏ hợp kim đao, ôm hai chân Triệu Thanh Hạm, vài cái liền dọc theo thân thể mềm mại của cô nhảy lên, trực tiếp bắt lấy một cái chân sau của quái vật.
Triệu Thanh Hạm sắc mặt trắng bệch, nhìn mặt đất càng ngày càng xa, núi non nhỏ đi, cô khẽ nói: "Anh không nên đuổi theo, anh cũng sẽ mất mạng đấy."
Gió rất lớn, thổi bay những lời của cô khiến cô không thể không hét lớn lên.
"Không cần sợ hãi, không có việc gì!" Vương Huyên nói, hắn rất muốn cho quái vật này một phát, để cho nó chậm rãi rơi xuống mặt đất.
Nhưng hắn lại sợ nắm giữ không tốt hỏa hầu, dẫn đến một thú hai người tất cả đều ngã thành tương thịt .