Mới sáng sớm, các loại năng lượng vật chất trong Mật Địa đều nồng đậm, khói ráng dập dờn, cánh rừng như bị một dải lụa sáng bao phủ.
Triệu Thanh Hạm tới gần Vương Huyên và con quái vật, dáng người thon dài hiện rõ dưới ánh sáng mông lung tráng lệ của rừng già, vô cùng mỹ lệ.
Cô nhìn chằm chằm sinh vật màu vàng đang nằm trên mặt đất, nhìn tới nhìn lui đều cảm thấy quen mắt, hình như đã thấy ở đâu đó rồi. Trước khi đến Mật Địa, cô đã tìm đọc rất nhiều tư liệu, có tư liệu là do đội thám hiểm trước để lại, có tư liệu là do các cơ quan tổ chức lớn ghi chép ra từ những văn hiến cổ vật liên quan tới thảo dược, dị thú,.. ...
"Đây là Ngạc Giao!" Cô liếc nhìn Vương Huyên, quái vật bậc cao như loài Giao mà bị hắn nói là cá sấu, bạn học Vương này biết ăn nói ghê, nói dối không chớp mắt!
Mà quan trọng nhất là, cái tên này chỉ dùng nắm đấm đã khiến cho xương toàn thân của Ngạc Giao gãy hết, mặc dù nó chưa chết nhưng cũng chẳng sống nổi nữa rồi.