"Cái gì cũng không biết, còn cần các người làm gì?” Lão Trần một cái tát đánh ra ngoài, một người trong đó nhất thời bay ra ngoài hai mươi mấy thước, sau đó trong rừng rậm ầm ầm tan rã, hóa thành một mảnh sương máu.
Trịnh Huy và người còn lại sắc mặt trắng bệch.
Bọn họ biết, mình cũng sắp chết, giờ khắc cuối cùng vẫn có chút sợ hãi, cảm nhận được sâu sắc tổ chức đã gặp phải rắc rối lớn.
"Tôi thật không ngờ, cậu cũng là Siêu Phàm giả, quá ngoài ý muốn, tuổi trẻ như vậy, nếu truyền ra bên ngoài, phỏng chừng tất cả tổ chức đều phải chấn động!”
Trịnh Huy vừa nói xong, liền nhìn thấy một thanh phi kiếm bổ tới, xoắn nát thân thể y, y kêu la thảm thiết, đây quả thực là cực hình lăng trì.