Chạng vạng tối, ánh tà dương chiếu rọi, hồ lau sậy nhỏ bên ngoài cửa sổ sát đất đỏ rực, vài con chim nước vỗ cánh, sải cánh trên mặt nước, vẽ ra một đường cong duyên dáng trong ráng chiều.
Phương Vũ Trúc thay đổi một bộ quần áo ở nhà, dùng một sợi dây tơ tằm buộc mái tóc dài, tuy rằng nàng vẫn có khí chất tiên đạo, nhưng lại cách hồng trần gần hơn một chút.
Nàng đang vừa xem công thức nấu ăn trong bếp, vừa nghiên cứu cách làm các món ăn, thỉnh thoảng nàng còn dùng điện thoại di động lên mạng tra tư liệu, xem thử cùng là một món ăn làm như thế nào mới tốt nhất.
Vương Huyên nhìn bóng nghiêng dịu dàng của nàng, thật sự hắn hơi cảm thấy không chân thật, một vị cường giả tối cao, tiên tử khó tìm đối thủ trong liệt tiên, lại xuống phòng bếp.
Nàng rất tập trung, gương mặt trắng nõn động lòng người mang theo vầng sáng thần thánh nhàn nhạt, giống như đang nghiên cứu những kinh văn tu hành, nghiêm túc xem trình tự nấu ăn.