Nhưng mà, Vương Huyên nhìn đi nhìn lại, cảm thấy "anh trai thành thật" này dường như cũng không khiến cho người ta phản cảm.
Phương Vũ Trúc thì đằng đằng sát khí, mặc dù tính tình của nàng vô cùng tốt, nhưng khuôn mặt trắng nõn cũng hơi đen lại, cho đến bây giờ nàng chưa từng gặp phải người nào như thế, dám nói hươu nói vượn ở trước mặt nàng, vậy mà ngay cả chuyện sinh đời sau cũng dám nói ra!
Thanh niên tóc đen mắt đen, mặc áo blouse trắng mở miệng, nói: "Đừng nóng giận, xin tha thứ cho lời nói quá trực tiếp của ta, nhưng ta đang nghiêm túc đấy.”
Không phải là hắn ta không có chút ánh mắt nhìn người nào, hắn ta hơi sợ Phương Vũ Trúc trở mặt, dù sao sức mạnh của hắn ta cũng chỉ tương đương với một nửa Trịnh Tuyệt Thế, có thể nhìn ra người phụ nữ này mạnh đến mức dọa người.
Hắn ta tự giới thiệu, mình tên là Trương Khải Phàm, sau đó đưa cho Vương Huyên một tấm kim loại giống như danh thiếp đúc bằng Thái Dương Kim, thật sự rực rỡ xa xỉ.