Người chủ trì buổi lễ đứng ở đấy nhìn lại cuộc đời rực rỡ của Olesha, quả thực có thể dùng "thành tựu vĩ đại" để hình dung trong lĩnh vực Tân Thuật , cuối cùng vì ông trời đố kị với người tài, tai nạn máy bay mà mất sớm.
Sắc mặt của Vương Huyên bình tĩnh, hắn cho rằng, nếu vạch trần đáp án cuối cùng, có lẽ tất cả mọi người đều sẽ bùng nổ! Các người cho rằng biết được ẩn tình, tra được hung thủ là Thanh Mộc? Lão Trần mới là người đứng ở cuối màn sương, chính ông ta đã dùng kiếm chém chết Olesha!
Đồng thời, hắn cũng có chút không dám khen tặng sở thích của lão Trần, vòng hoa hôm nay được đưa tới là do lão Trần dùng tay trái tự tay viết, sống chết cầu xin muốn tiễn lão Ol một đoạn đường, ngay cả Quan Lâm cũng nhịn không được trừng mắt nhìn ông ta vài lần.
Mọi người xếp hàng tiến lên bày tỏ lòng thành kính với dung nhan người đã khuất, có người còn khom lưng, nhưng Vương Huyên chỉ cúi đầu nhìn hai lần, không thể khom lưng ở chỗ này.
Olesha "bình yên" nằm đó, trên người phủ một tấm vải trắng.