Cùng là một người, nhưng hành vi ở Tân tinh và Mật Địa lại hoàn toàn khác nhau.
Thiếu niên Tần gia đang nằm trong vũng máu kia, ở Tân tinh nho nhã lễ độ biết bao nhiêu, dù là yến hội hay tiệc rượu, cũng rất khiêm tốn ôn hòa, cư xử phải phép đúng mực.
Vậy mà sau khi đến đây, trái tim hắn như thể bị Ác quỷ ăn mất.
Còn vị Nguyệt Quang Bồ Tát kia, trước khi vào Mật Địa vẫn là một mặt trầm ổn không màng sự đời, giờ lại vô tình lãnh khốc hơn cả một con quỷ không có trái tim, chỉ một đá giết chết thiếu niên Tần gia kia.
Mất đi sự ràng buộc của pháp luật, giật đứt gông xiềng của đạo đức, mỗi người đều thay đổi.