"Tiên tử, lời tôi bảo Yêu Tiên Bạch Hổ nhắn lại cho cô cũng không phải là thuận miệng nói ra, tôi cảm thấy song phương chúng ta không cần phải gặp mặt liền xảy ra xung đột. Tôi biết mục đích của cô, chuyện đó không có xung đột lợi ích gì với tôi. Tôi cảm thấy, chúng ta không phải là quan hệ đối địch, chưa chắc không thể hợp tác."
Vương Huyên rất thành khẩn, muốn hóa giải mâu thuẫn.
Người lái đò liếc hắn, trên gương mặt mơ hồ lộ ra thần sắc không tốt, ý tứ kia là, quá đáng, các ngươi đang ở trước mặt người thủ ước, bàn chuyện hợp tác vi phạm ước định đấy à?
Vương Huyên nói: "Tôi thật lòng cảm thấy, thế gian không có gì không thể nói. chúng ta có thể hóa thù thành bạn, hòa thuận với nhau. Ví dụ, cô có thể đầu tư vào tôi, để tôi trưởng thành nhanh hơn một chút, đến lúc đó có thể giúp cô đi ra tốt hơn. Cô xem, so với cô vẫn luôn muốn bắt tôi, buộc tôi phải đi vào khuôn khổ thì vẫn tốt hơn đúng không?"
"Ngươi coi ta là con mèo ngốc kia, tư địch trưởng thành, dưỡng người gây họa, ngây thơ." Nữ yêu tiên áo đỏ nhàn nhạt nhìn hắn một cái.