Vài gã Siêu Phàm của Sơn Thần tộc kinh nghiệm phong phú, hiểu rất rõ tập tính của Ngân Phong, phân tán tìm kiếm, đi về phía núi rừng xa xa hơn.
Nhưng có một người của Sơn Thần tộc đi một vòng, lại từ trong bóng đêm quay trở về, cầm một cây thiết mâu to bằng cánh tay mạnh mẽ đâm về phía đáy tổ ong, bọn họ biết, những khu vực này là khu vực tổ cũ bị bỏ hoang, không có nguy hiểm.
Mũi mâu lạnh như băng sượt qua hai má Vương Huyên đâm vào, hắn không nhúc nhích, thẳng đến khi khuôn mặt giống như yêu ma của một gã Sơn Thần tộc cao hơn hai thước rưỡi thò vào, mặt gã đầy lông thú, hai mắt xanh mướt, giống như lệ quỷ.
Vương Huyên lập tức công kích, năng lượng tinh thần toàn bộ trùng kích ra ngoài, một mảnh chùm ánh sáng chói mắt đánh trúng đầu gã, làm cho mắt gã tại chỗ lồi ra, sắp phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa.
Vương Huyên vớt chiến y nhuốm máu ném trên mặt đất lên, toàn bộ nhét vào miệng gã, đồng thời kéo gã vào trong.