Dọc đường đi, hắn cảm giác được hai vị Siêu Phàm giả trốn sau khối đá trong rừng, không thể gạt được cảm giác siêu thường của hắn, hắn vô thanh vô tức xuất hiện ở phía sau bọn họ.
"Người..." Một người trong đó xoay người, lông tơ dựng đứng, gã hoảng sợ nhìn người thanh niên trẻ tuổi trầm mặc không một tiếng động trong màn mưa, kinh hãi lùi lại.
Một người khác xoay người muốn chạy trốn, kết quả là một dải lụa trắng bay ra ngoài, chùm sáng rực rỡ cắt qua núi rừng u ám, đem đầu người này chém rơi xuống mặt đất.
Bí lực tinh thần của Vương Huyên đan xen ánh sáng rực rỡ, đoản kiếm bay trở lại trong tay hắn, thứ này đã trở thành phi kiếm độc đáo của hắn.
Tuy rằng phía trên thân kiếm không khắc phù văn phi kiếm phức tạp, nhưng đối với hắn mà nói, vẫn có thể dùng, không gì không phá.