Lão Trần ngược lại có thể nhìn ra được, trong thời đại mà vạn pháp diệt vong, ông ta có thể đi đến bước này còn có gì mà không hài lòng chứ? Ít nhất là ông ta đã khôi phục lại được trạng thái thân thể vào thời điểm hơn ba mươi tuổi, trẻ trung và mạnh mẽ.
Ông ta đang suy nghĩ, sau khi trở về có thể cân nhắc đến việc kết hôn sinh con, có vẻ như... cũng nên có con rồi.
Ở đây có nhiều người siêu phàm như vậy, loại tâm tính này của ông ta, không giống bất cứ ai.
"Vẫn có chút không cam lòng, thời đại này, hẳn là phải do chúng ta viết nên, Liệt Tiên mục nát thì cứ mục nát đi, liên lụy chúng ta làm cái gì?!" Lão Trần nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng ông ta cũng có chút không cam lòng!
Vương Huyên rất xúc động, trong lòng không thể an ổn, bởi vì hắn vô cùng dị ứng với cái giả thuyết ba năm này, hơn nữa hắn đã từng nghe một lần, trước kia không hiểu, Kiếm Tiên Tử, Nữ Phương Sĩ vì sao lại kẹt vào mốc thời gian này.