Ngày hôm sau, vào buổi tối, tầng cao nhất của tòa nhà Nguyên Sơ, rực rỡ huy hoàng, những khối tinh thể kỳ lạ của hành tinh khác được mài thành đèn chùm, tỏa ra ánh sáng rực rỡ như mơ. Trong sảnh chính có mấy gốc cây linh dược, nở đầy nụ hoa, hương thơm xông thẳng vào mũi, mùi hương thơm ngát mê người khiến cho tất cả khách đến đều cảm thấy trong lòng yên bình.
Không khí ở đây không tệ, khách khứa tới rất nhiều, ngoại trừ con cháu tài phiệt, còn có một số nhà thám hiểm nổi danh.
Vương Huyên nhìn thấy một số người quen, ví dụ như, thấy được miệng Chu Vân đứng đó đắc ý ở phía xa, cũng nhìn thấy đôi chân dài của Tiểu Chung trong bộ lễ phục dạ hội.
"Cậu..." Sau đó, có một người đi qua bên cạnh hắn, có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía hắn.
“Lão Lăng!" Vương Huyên lập tức chào hỏi ông ta.