Lão Tống được đưa tới, cùng với một đống đồ vật với đủ kiểu dáng khác nhau cũng được mang tới, đặt trên mấy cái khay, cho Vương Huyên chọn.
Hắn lập tức nhíu mày, Tống gia thật không đủ hào phóng, các đồ vật được mang tới phần lớn đều tồi tàn, ví dụ như cái búa nhỏ màu bạc thiếu một góc, đầu chiếc đũa dài bằng đồng dài bị thiếu một đoạn, mặt kính bát quái hơi rạn nứt.
“Những thứ này vô dụng đối với tôi!” Vương Huyên rất thẳng thắn, có nhiều món thật ra rất không tầm thường, sau khi rót vật chất Siêu Phàm vào hẳn là rất kinh người, nhưng dù sao cũng đã bị tổn hại, hắn không muốn những món đồ hỏng.
“Lấy cái còn nhìn được, đừng lấy cái hỏng." Sắc mặt Tống Vân cũng có chút khó coi, dù sao lão ta cũng cần người cứu mạng.
Sau đó không lâu, Tống Văn Đào tự mình đưa tới một cái khay, trên đó có vài món đồ khiến Vương Huyên nhìn không rời mắt.