Sống lưng Vương Huyên hơi lạnh, lần này thật sự hắn quá mạo hiểm, cái gọi là mưu cầu giàu sang phú quý trong nguy hiểm, rất nhiều lúc, mọi người đều nhìn chằm chằm vào "Phú quý", mà dễ dàng quên đi "Nguy hiểm"!
Trong những kinh văn kia, thật sự có đề cập đến việc Mệnh Thổ cực kỳ quan trọng, thế nhưng, hắn lại không ý thức được sẽ liên quan nhiều như vậy, rời đi một chút thôi, đã liên quan đến vấn đề sống chết.
Vương Huyên kích hoạt vật chất siêu phàm, điên cuồng vận chuyển vào Mệnh Thổ, hận không thể hao tổn đến mức khô cạn chính mình, cũng muốn chiếm lại nơi đó.
Lúc này, hắn đã cảm thấy vô cùng suy yếu, Vùng đất sơ khai của Vạn Pháp bị phong tỏa, tràn ngập nguy cơ, chỉ sợ cầm Trảm Thần kỳ trong tay cũng rất khó để vung lên.
Vương Huyên nghĩ lại, nếu như lần này chưa từng đi vào trong đại mạc, sớm hiểu rõ được tất cả, chuẩn bị vô cùng đầy đủ, vậy thì phần lớn hắn sẽ thật sự lật thuyền.