Trong thuyền trúc Vũ Hóa, đại dương màu vàng óng dập dờn, một vầng thần nguyệt chiếu rọi, quang vũ mịt mờ. Nữ Yêu Tiên áo đỏ mang theo phong vận đặc hữu, cường đại mà tuyệt diễm, bễ nghễ Chư Tiên.
Mỗi lần nàng ta xuất hiện đều có mưa bụi mịt mờ, rất đặc thù, mưa bụi vẩy xuống giữa thần nguyệt và kim hải, phụ trợ cho nàng ta càng thêm động lòng người, có mỹ cảm nhân loại, cũng có chút khí tức dã tính của Yêu tộc.
Vương Huyên nhìn nàng ta hơi xuất thần, hắn thật sự đang suy nghĩ.
"Nói cho cùng vẫn là bản thân mình không đủ mạnh." Hắn chăm chú tỉnh lại.
Hắn nhìn về phía đám người Hằng Quân, Yêu Tổ Kỳ Nghị, Trịnh Nguyên Thiên, Thiên Tiên Chi Tổ Tề Đằng. Nếu như thực lực của hắn siêu tuyệt thì cứ đánh chết là được, còn lấy đâu ra địch nhân nữa.