TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 173: Phong Ba Lắng Lại

Một tràng phong ba, kết thúc dưới việc các con cháu thế gia quỳ xuống xin lỗi Hạ Bình.

Sau đó yến hội tuy cũng như thường lệ tiến hành nửa canh giờ, nhưng mà người ở đây bất kể là ai đều không có tâm tình này, cũng chỉ là qua loa dựa theo chương trình tiến hành, liền xem như là kết thúc buổi dạ tiệc.

Mà Hạ Bình liền mang tâm tình khoái trá trở về trong nhà mình.

Nhưng mà đối với Tần Mộc Dương mà nói, đây là một đêm nhục nhã, tức giận khó bình, phỏng chừng đời này hắn đều không trải qua sự tình khó chịu như thế, đời này đều khó mà quên..

Đêm khuya, trong thư phòng nhà lớn của Tần gia, cũng chỉ có hai người Tần Mộc Dương cùng cha hắn Tần Phi, hai cha con đốt đèn trò chuyện thâu đêm.

“Cha.”

Tần Mộc Dương cắn răng, mười phần không cam lòng, sắc mặt dữ tợn: “Con thế nhưng đường đường là con cháu Tần gia, người thừa kế dòng chính của Tần gia, toàn bộ Thiên Thủy thành có thể sánh được với Tần gia cũng chỉ rải rác mấy cái gia tộc.”

“Thế nhưng mà tiểu tử kia thì sao, gia tộc mười tám đời đều là chân đất, một đứa dân đen.”

“Nhưng cha lại buộc con quỳ xuống xin lỗi tiểu tử kia, đây là sỉ nhục a, không chỉ có sỉ nhục Tần Mộc Dương con, càng là nỗi nhục nhã vô cùng của Tần gia chúng ta! Cha sao có thể làm như vậy?”

Hắn mười phần không hiểu, dù cho chuyện này hắn làm sai, nhưng mà cũng không cho là mình phải nhận nhục nhã dạng này, trước mặt nhiều người như vậy, quỳ xuống xin lỗi Hạ Bình.

“Câm mồm!”

Tần Phi nhìn chằm chằm con trai Tần Mộc Dương của mình: “Ngươi cũng đã biết người có thể gia nhập công ty Cự Nhân đến tột cùng là người như thế nào?”

“Thiên tài, thiên tài mấy chục năm đều khó gặp, cường giả cảnh giới Vương Giả trong tương lai, không thể nghi ngờ!”

“Ngươi dám đắc tội người như vậy, là muốn đem tới tai họa cho Tần gia chúng ta sao?”

Tần Mộc Dương cắn răng, sắc mặt âm trầm: “Thiên tài thì như thế nào? Mấy chục năm khó gặp lại như thế nào? Thiên tài không có trưởng thành cũng chính là cái rắm, nơi nào cần Tần gia chúng ta dập đầu xin lỗi hắn?!”

“Người có được thiên phú dạng này, nửa đường vẫn lạc, cũng không phải số ít, chúng ta không cần sợ hắn!”

Giọng nói của hắn lộ ra một tia ý vị âm độc hung tàn, tản mát ra sát khí um tùm.

Hiển nhiên, ý tứ của hắn rất rõ ràng, coi như tên Hạ Bình này có tiềm lực tấn thăng cảnh giới Vương Giả, nhưng nếu như đánh đổi một ít, hoàn toàn có thể đem tiểu tử này bóp giết từ trong trứng nước.

Tần gia đối phó không nổi cường giả cảnh giới Vương Giả, chẳng lẽ ngay cả đối phó một tên rác rưởi chỉ là cảnh giới Vũ Đồ cũng không được sao?!

“Ngu xuẩn.”

Tần Phi lắc đầu: “Ngươi không hiểu công ty Cự Nhân, không rõ ràng sự khủng bố của công ty Cự Nhân, đây chính là một trong ba đại bá chủ của Viêm Hoàng tinh cầu, siêu cấp thế lực chân chính, Chính Phủ Liên Bang đều nhận sự điều khiển của nó.”

“Vì sao nó có thể trở thành một trong ba đại bá chủ, không ai dám trêu chọc! Không chỉ có riêng là sức ảnh hưởng ở khắp mọi nơi, càng quan trọng hơn là thủ đoạn độc ác, có thù tất báo, chúng nó giết chết người đủ để chồng lên thành một tòa núi lớn, máu tươi đủ để hội tụ thành một dòng sông lớn.”

“Phàm là người dám can đảm khiêu chiến thế lực của bọn họ đều chết, một tên đều không còn sống.”

Nói đến đây, hắn nhìn Tần Mộc Dương con mình: “Người Hoàng gia ở Lưu Hỏa thành ngươi biết không?”

“Biết.”

Nghe đến nơi này, Tần Mộc Dương gật gật đầu: “Lưu Hỏa thành cũng là một tòa thành trì nhân khẩu quá trăm triệu, mà Hoàng gia là Siêu Cấp Thế Gia ở Lưu Hỏa thành, cường giả vô số, sản nghiệp của bọn hắn phân bố mỗi cái địa phương trong Lưu Hỏa thành, thậm chí thế lực so với Tần gia của chúng ta còn khủng bố gấp mấy lần.”

“Thế nhưng mà năm năm trước, Hoàng gia trong một đêm liền bị diệt, hung thủ đến nay cũng không tìm tới là ai.”

“Làm sao? Tại sao bỗng nhiên nhắc tới Hoàng gia này?”

Hắn không hiểu nhìn lấy cha mình.

“Cái Hoàng gia ở Lưu Hỏa thành này cũng là bị công ty Cự Nhân diệt, một buổi tối, cái thế gia trăm năm này liền bị nhổ tận gốc, nhân vật dòng chính một người đều trốn không thoát, chết hết.” Tần Phi nắm chặt nắm đấm, sâu trong con ngươi lộ ra một tia sợ hãi.

Cái gì?!

Tần Mộc Dương khó có thể tin nhìn lấy cha mình, dường như không thể tin được, Hoàng gia đại danh đỉnh đỉnh trong Lưu Hỏa thành thế mà là bị công ty Cự Nhân diệt đi?!

“Lúc ấy Hoàng gia này của Lưu Hỏa thành hung hăng càn quấy, có thể nói là bá chủ tuyệt đối của tòa thành trì này, đã nói là làm, danh tiếng nhất thời có một không hai, ai cũng không dám đắc tội bọn họ.”

Tần Phi trầm giọng nói: “Thế nhưng mà có một thiên tài vừa mới gia nhập công ty Cự Nhân đắc tội bọn họ, bởi vì một chuyện nhỏ mà tạo nên mâu thuẫn, một vị thành viên dòng chính của Hoàng gia này thẹn quá hoá giận, thế mà điều động đội bảo tiêu của Hoàng gia, đối với thiên tài của công ty Cự Nhân tiến hành truy sát.”

“Đương nhiên, bời vì tên thiên tài kia chỉ là cảnh giới Vũ Đồ, cũng chưa trưởng thành lên, rất nhanh liền bị mấy người cường giả cảnh giới Võ Giả của Hoàng gia oanh sát, thậm chí còn hủy thi diệt tích.”

“Bọn họ tự cho là mình làm việc không chê vào đâu được, không có lưu lại bất luận manh mối gì.”

“Nhưng mà công ty Cự Nhân là thế lực đẳng cấp nào, bọn họ thật muốn tra một sự kiện, cái gì đều không che giấu được, kết quả chuyện mà tên con cháu dòng chính của Hoàng gia làm rất nhanh bại lộ.”

“Công ty Cự Nhân tức giận!”

“Một tôn cường giả cảnh giới Vương Giả tự mình xuất thủ, trong vòng một đêm liền diệt Hoàng gia, một người đều trốn không thoát.”

Hắn nhìn con mình: “Ngươi cho rằng hung thủ diệt Hoàng gia bỏ trốn mất dạng, không ai có thể tìm tới sao? Sai, Chính Phủ Liên Bang biết chuyện này, biết rõ ràng, nhưng mà không ai dám quản.”

“Đây chính là sự bá đạo của công ty Cự Nhân!”

Tần Mộc Dương hít sâu một hơi, toàn thân đều đang run rẩy, đây chính là một trong ba đại bá chủ của Viêm Hoàng tinh cầu, siêu cấp thế lực chân chính, một gia tộc so với Tần gia của hắn khủng bố gấp mấy lần, nói diệt liền diệt, không ai dám quản.

“Chuyện này cũng không trách công ty Cự Nhân.”

Tần Phi lắc đầu: “Thật sự là con cháu này của Hoàng gia quá mức ngu xuẩn, phạm vào điều kiêng kỵ, lại dám động thủ với thành viên chính thức của công ty Cự Nhân, đây không phải là muốn chết sao?”

“Người nào không biết người có thể gia nhập công ty Cự Nhân, từng người đều có tiềm lực tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả.”

“Nhưng mà tên con cháu Hoàng gia này không biết sống chết, bóp chết một viên hạt giống có thể tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả, bọn họ há có thể không tức giận?! Liền xem như Chính Phủ Liên Bang, cũng không thể bảo đảm cho gia tộc này.”

Nói đến đây, hắn nhìn con mình: “Ngươi cũng muốn ra tay giết chết tên Hạ Bình này, cũng được, cũng có thể làm được, nhưng mà nhất định sẽ lôi kéo toàn bộ Tần gia chúng ta đều đi theo ngươi cùng một chỗ chôn cùng.”

“Đây chính là một cái giá lớn!”

Giọng nói của hắn mười phần ngưng trọng.

“Cái này, cái này!”

Khóe miệng Tần Mộc Dương mười phần đắng chát, chỉ là bởi vì một chút ân oán, liền lôi kéo toàn bộ Tần gia theo chính mình cùng một chỗ chôn cùng? Phỏng chừng không đợi hắn động thủ, chính mình liền sẽ bị người trong gia tộc giết chết, cầm đầu lâu của mình đến xin lỗi đối phương.

Dù sao chân chính khống chế Tần gia cũng không phải là cha mình, cũng không phải mình, mà chính là ông nội của hắn.

Thậm chí toàn bộ Tần gia còn có mười mấy mạch, thành viên gia tộc đông đảo, bọn họ chỉ sợ đều tuyệt đối sẽ không đồng ý chuyện này.

Cũng chẳng trách cha mình buộc chính mình cúi đầu xin lỗi, đối mặt một con nhím giết không chết, một cường giả cảnh giới Vương Giả trong tương lai, liền xem như toàn bộ Tần gia cúi đầu, cũng không quá phận.

Nếu như hắn hiện tại không xin lỗi, bị đối phương hận thù, chờ sau này Hạ Bình tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả, có được quyền thế ngập trời, chỉ sợ một câu nói xuống, Tần gia của hắn liền phải tan thành mây khói.

“Ngươi muốn báo thù sỉ nhục của buổi tối hôm nay cũng có thể.” Tần Phi nhìn con mình, “Tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả là được, một khi tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả, liền xem như công ty Cự Nhân cũng không dám tùy ý động tới ngươi.”

“Đến lúc đó ngươi muốn làm chuyện gì, Tần gia đều sẽ ủng hộ, không ai dám nghi vấn.”

Nghe đến nơi này, Tần Mộc Dương siết chặt nắm đấm, mười phần không cam tâm, nhưng mà không cam tâm nữa cũng không có cách, không tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả, hắn căn bản tư cách để đối kháng Hạ Bình đều không có.

Vấn đề là cho dù chính mình tấn thăng đến cảnh giới Vương Giả, tên Hạ Bình này đến lúc đó lại sẽ tấn thăng đến cảnh giới võ đạo bực nào?!