“Em gái, em không sao chứ.”
Phương Dương khẩn trương hỏi, nhìn vào muội muội mình.
“Ta, ta không sao.”
Phương Hân cũng bị dọa đến gần chết, mặt như màu đất, run rẩy toàn thân.
Vừa rồi bị một kích kia của Hạ Bình, nàng cảm thấy mạng nhỏ của mình cũng gần như bị treo trên sợi tóc, dường như nguyên thần cũng bị xé nứt, toàn bộ thân thể không có cách nào chịu được bất kỳ khống chế.