TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 284: Lực Lượng Cực Cảnh!

“Cái này, đây rốt cuộc là cảm giác gì?”

Hạ Bình cũng có chút ngạc nhiên, bời vì một mũi tên bắn ra này cũng không phải là ý định ban đầu của hắn, chỉ là lâm vào cảnh giới huyền diệu khó giải thích, dường như dung nhập vào trời đất, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.

Nhưng mà sau khi bắn ra một mũi tên này, loại cảm giác này biến biến mất, trong lòng trống rỗng, thậm chí ngay cả chân khí trên người cũng hao tổn hơn phân nửa, có thể tưởng tượng được một chiêu này đáng sợ thế nào.

“Chúc mừng kí chủ, lĩnh ngộ lực lượng Cực Cảnh.” Lúc này, thanh âm hệ thống truyền tới.

Hạ Bình sững sờ: “Cực Cảnh sao? Cái gì là lực lượng Cực Cảnh?”

“Cái gọi là Cực Cảnh, là Tinh Thần Lực sinh ra lột xác, thăng hoa, võ giả có thể đem tinh thần lực dung nhập vào vạn vật trên thế gian.” Hệ thống nói: “Một khi đạt tới cảnh giới như vậy, võ giả liền có thể đem Tinh Thần Lực Lượng của mình quán thâu vào một tờ giấy trắng, trong nháy mắt liền có thể để tờ giấy trắng này trở thành vũ khí sắc bén vô thượng, có thể cắt chém sắt thép.”

“Cái gọi là Võ Đạo Tông Sư, đều là nhân vật đẳng cấp này. Một ít Tông Sư Kiếm Đạo mạnh mẽ đạt tới cảnh giới Cực Cảnh, cây cỏ đều có thể làm kiếm, một chiếc lá một bông hoa ném ra cũng có thể đả thương người.”

“Cảnh giới võ đạo này, cho dù là hệ thống cũng không cách nào truyền thụ, chỉ có thể dựa vào kí chủ chính mình lĩnh ngộ.”

Cái gì?!

Ánh mắt Hạ Bình lóe lên: “Vừa rồi ta lĩnh ngộ là lực lượng như thế sao?” Lúc đầu lực lượng Tinh Thần chính là hư vô, là thứ như là sóng điện não, nhưng mà khi đạt đến cực hạn, liền có thể ảnh hưởng đến thế giới vật chất, cực kì khủng bố.

“Ban đầu lực lượng Cực Cảnh, ít nhất đều phải tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư mới có thể lĩnh ngộ.”

Hệ thống nói: “Nhưng mà kí chủ mượn nhờ lực lượng của món Bảo Khí này, tạm thời bước vào cảnh giới như vậy, thu hoạch được chỗ tốt vô cùng, nếu như kí chủ hoàn toàn nắm giữ lực lượng Cực Cảnh, như vậy liền có tư cách lĩnh ngộ lực lượng Đạo Cảnh.”

“Một khi lĩnh ngộ Đạo Cảnh, liền có thể thiên nhân hợp nhất, mượn nhờ lực lượng Thiên Địa, đánh đâu thắng đó, lực lượng hùng mạnh, di sơn đảo hải đều là chuyện bình thường, cái gọi là cường giả cảnh giới Vương Giả chính là như thế.”

Hạ Bình biết đẳng cấp tu luyện vũ kỹ cũng chia là nhập môn, tiểu thành, đại thành, hoàn mỹ, xuất thần nhập hóa vân vân, căn cứ theo hệ thống nói, tiếp đó chính là Cực Cảnh, thậm chí là Đạo Cảnh.

Cảnh giới như vậy huyền diệu khó giải thích, chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ, cho dù là hệ thống cũng không cách nào truyền thụ.

“Không nghĩ tới ta lại lĩnh ngộ lực lượng Cực Cảnh.” Hạ Bình không khỏi xoa bóp nắm đấm, nếu như lúc trước hắn nắm giữ cỗ lực lượng này mà nói, một người liền có thể chém giết thằn lằn lửa gai vua.

Thế nhưng mà hắn cũng không nghĩ tới bỗng nhiên lại lĩnh ngộ lực lượng này, chỉ có thể nói đây là ý trời.

Ầm ầm ~~

Đúng vào lúc này, khi thằn lằn lửa gai vua bị chém giết, những con thằn lằn lửa gai còn lại cũng thấy cảnh này, lập tức từng con liền hoảng sợ, hoảng loạn lên, không có Vua chỉ huy, chúng nó đơn giản giống như là con ruồi không đầu, căn bản không biết phải làm gì.

“Quá tốt, thằn lằn lửa gai vua chết, nó chết rồi.”

“Phản kích, lập tức phản kích, xử lý toàn bộ những con thằn lằn lửa gai này.”

“Cơ hội thật tốt, đây là cơ hội thật tốt.”

Lập tức, một đám thí sinh đều kinh ngạc thét lên, mừng rỡ không thôi, điên cuồng đuổi giết lũ thằn lằn lửa gai trước mắt.

Mà bọn thằn lằn lửa gai này bởi vì không có Vua, cũng không có lòng ứng chiến, từng con kinh hoàng thất thố, hướng về bốn phía chạy trốn, nhao nhao chạy trốn ra ngoài thành thị.

Bọn người La Địch hưng phấn tới cực điểm, đánh chó mù đường, truy sát đám thằn lằn lửa gai này, ước chừng chém giết bốn năm ngàn đầu, lưu lại lượng lớn thi thể thằn lằn lửa gai, lúc này mới xem như kết thúc chiến dịch.

Vèo vèo vèo!!!

Sau nửa giờ, một đám người liền đem những thi thể của thằn lằn lửa gai chuyên chở về cung điện, mấy người La Địch cũng tụ tập cùng một chỗ, từng người đều cảm kích nhìn Hạ Bình trước mặt.

Hạ Bình lập tức dùng nội lực bức ra một ngụm máu, làm bộ chính mình bởi vì vận dụng Cấm Thuật, dẫn đến nguyên khí đại thương, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt như sắp chết mất.

“Hạ đại ca, ngươi không sao chứ?” Mục Bán Thành tiến lên quan tâm nói.

Hạ Bình khoát khoát tay, dửng dưng nói ra: “Không có việc gì, chỉ là sử dụng Cấm Thuật, hao tổn một ít nguyên khí, tổn thất công lực vài chục năm mà thôi, ăn Bổ Dược mấy chục tỷ liền có thể bù lại.”

Cái gì?!

Từng người đều khiếp sợ, người ở đây cũng không có hoài nghi, bởi vì một mũi tên vừa rồi uy lực quá mức cường đại, căn bản không phải cảnh giới Võ Giả Tứ Trọng Thiên có thể bắn ra, không phải Cấm Thuật mà nói thì là cái gì.

“Hạ huynh đệ, thật sự là rất cảm tạ ngươi.”

“Đúng a, nếu như không phải ngươi đứng ra, chém giết đầu thằn lằn lửa gai vua kia, chúng ta cũng không biết làm thế nào.”

“Tuy không nguyện ý thừa nhận, nhưng nếu như không có Hạ huynh đệ ở nơi này, phỏng chừng chúng ta sẽ toàn quân bị diệt.”

“Trước đó ta còn hiểu lầm ngươi là bại hoại, không chuyện ác nào không làm, nhưng bây giờ nhìn lại thì ngươi cũng là nam nhân có cốt khí, phẩm tính đều lóe ra ánh sáng chói lọi, khiến cho người kính ngưỡng a.”

“Về phần trước đó ngươi bắt chẹt tiền của chúng ta, chúng ta cũng không cần, toàn bộ đều cho đại ca ngươi mua Bổ Dược, tuyệt đối đừng tổn hại căn cơ võ đạo, ảnh hưởng tiền đồ của mình a.”

“Mấy trăm triệu mà thôi, chúng ta trả nổi.”

Từng người thí sinh đều vô cùng cảm kích nhìn lấy Hạ Bình, không còn có lòng căm thù như trước đó, ngay cả tiền cũng không cần, dù sao cái giá khi sử dụng Cấm Thuật không biết lớn bao nhiêu, nghiêm trọng mà nói thậm chí sẽ làm tổn hại căn cơ võ đạo, tương lai liền không có.

Tên Hạ Bình này vì trợ giúp bọn họ chém giết thằn lằn lửa gai vua, thế mà ngay cả Cấm Thuật cũng dám sử dụng, điều này tương đương với cầm tương lai của mình liều, điều này cần tinh thần hi sinh bực nào a.

Đổi lại là bọn họ, dù cho có năng lực như vậy, cũng chưa chắc nguyện ý làm.

“Không không không, đây đều là công lao của mọi người, ta cũng chỉ là cố hết sức mọn thôi a.” Hạ Bình khoát khoát tay, một mặt khiêm tốn: “Kỳ thực ta cũng không có vĩ đại như mọi người tưởng tượng, tất cả đều là vì mạng sống a.”

Hắn ngửa mặt lên trời thở dài.

Đúng a, bọn họ liều mạng như vậy, cũng không phải vì lý do vĩ đại gì, cũng chỉ là vì muốn giữ mạng sống thôi, rất nhiều thí sinh đều cảm động lây, vô cùng cảm khái.

Bọn họ càng thêm bội phục Hạ Bình, công lao như vậy đều không tranh công, đây là đức hạnh bực nào.

“Hạ đại ca, ta thật sự là quá không dùng được, thế mà một chiêu liền bị đầu thằn lằn lửa gai vua kia đánh bay.”

Mục Bán Thành cũng đứng ra, vẻ mặt hắn cũng xấu hổ: “May mắn ngươi kịp thời xuất thủ, một mũi tên liền bắn giết thằn lằn lửa gai vua, bằng không những người chúng ta liền gặp nguy hiểm, không biết phải chết bao nhiêu người.”

“Chúng ta cũng không có gì báo đáp, những thịt thằn lằn lửa gai này ngươi toàn bộ cầm đi, xem như là một điểm tâm ý nho nhỏ của chúng ta.”

Hắn chỉ về một đống thịt thằn lằn lửa gai phía trước.

“Không không không, những con thằn lằn lửa gai này đều do mọi người giết, cũng không phải công lao của một mình ta.” Hạ Bình một mặt chính khí: “Cầm những thịt thằn lằn lửa gai này sẽ khiến lương tâm ta khó có thể bình an, như vậy đi, thịt thằn lằn lửa gai vua này ta có thể cầm, còn lại thì các ngươi chia đều.”

“Cái này, cái này!”

Bọn người La Địch đều ngạc nhiên, nghĩ không ra cái tên Hạ Bình tham tài như mạng này sẽ nói ra lời như vậy.

“Tốt, cứ như vậy đi, nói nữa ta sẽ tức giận, thịt thằn lằn lửa gai vua này là của ta, còn lại chính là của các ngươi, cứ như vậy đi.” Hạ Bình ngăn cản những người này tiếp tục nói, lấy đi một khối thịt thằn lằn lửa gai vua lớn nhất, liền sải bước rời đi, cũng không quay đầu lại.

Hắn nhìn một đống thịt thằn lằn lửa gai, cảm thấy vô cùng tiếc hận, nhưng mà một mình hắn mang đi không hết a, chỉ có thể mang đi thịt thằn lằn lửa gai vua trân quý nhất trong đó, hơn nữa nhẫn không gian cũng không thể bạo lộ ra tại trước mặt nhiều người như vậy.

Nhìn thấy bóng lưng Hạ Bình rời đi, một số thí sinh đều cảm động đến khóc.

“Người này vĩ đại dường nào, người này cao thượng cỡ nào a, thịt mấy ngàn con thằn lằn lửa gai, tài sản khổng lồ như vậy, thế mà nói không cần là không cần, quá cảm động lòng người, quá hào hiệp.”

“Chứ còn gì nữa? Tuy hắn lấy đi thịt thằn lằn lửa gai vua trân quý nhất, tất cả thịt thằn lằn lửa gai còn lại cộng lại cũng không sánh nổi, nhưng mà con thằn lằn lửa gai vua này cũng là hắn giết, hắn lấy đi, chúng ta người nào cũng không thể nói cái gì.”

“Lúc đầu Hạ đại ca chính là bị chúng ta liên luỵ vào, bị ép mới tham dự lần truy sát thằn lằn lửa gai này, nhưng mà hắn không oán trách chút nào, còn lấy ơn báo oán, thậm chí còn sử dụng Cấm Thuật, đều trọng thương, về sau cũng không biết có thể bù lại hay không, đây không phải có đức độ, cái gì là có đức độ.”

“Trước đó ta còn hiểu lầm hắn là tên tham tài háo sắc, cầm thú bỉ ổi vô sỉ, bây giờ xem ra tuy khuyết điểm của hắn thật là rất nhiều, nhưng mà thời khắc mấu chốt hắn không như xe bị tuột xích, đứng ra bảo vệ mọi người, không để ý an nguy của bản thân, sau khi kết thúc cũng không thi ân cầu báo, nhân tài như vậy có thể coi là anh hùng.”

“So sánh cùng những ngụy quân tử bình thường giả bộ quang minh chính đại, thời khắc mấu chốt lại là chạy trốn, Hạ đại ca mới là người tốt a.”

“Tuy hắn hại chúng ta một chút tiền, nhưng mà so sánh với tính mạng, tiền tính là cái gì chứ.”

“Nếu như còn ai dám phê phán, chửi bới Hạ đại ca, ta liền liều với hắn.”

Từng người thí sinh cảm động đến rơi nước mắt, trong lòng đều trào ra một dòng nước ấm, vô cùng bội phục nhìn lấy Hạ Bình đang biến mất trên đường chân trời, bọn họ lập tức cảm thấy một trận ngưỡng mộ núi cao.

“Được rồi, không nói nhiều, tóm lại phần ân tình này của Hạ đại ca chúng ta nhớ kỹ, về sau có cơ hội lại báo đáp.”

Mục Bán Thành cũng cảm động hết sức, vung tay lên, nói với đoàn người.

“Vâng!”

Tất cả mọi người hét lớn một tiếng.