Chủ quản mập mạp hỏi.
“Yên tâm đi, chủ quản, thiếu nữ tộc Thụ Nhân kia ta đã an bài thỏa đáng, không khỏi kỳ quái là, nàng hết sức tỉnh táo, không có rít gào kêu la giống như những thiếu nữ nô lệ khác.”
Ngục tốt có hơi nghi hoặc nói ra.
“Không có gì quá kỳ quái, không có rít gào kêu to là tốt nhất. Dù cho nàng có chuyện gì ẩn giấu thì đã sao, tóm lại hôm nay chúng ta bán nàng đi, kiếm một món hời thì đã đủ.”
Chủ quản mập mạp cũng không thèm để ý nhiều như vậy, hắn cũng chỉ có để ý đến chuyện làm ăn.